Chuyện Kể
Tôi kể em nghe
Chuyện xưa tích cũ
Ðất nước tôi
Ngàn năm văn hiến
Giãi Ngân hà lấp lánh sao đêm
Dân tộc tôi rất đỗi hiền lương
Trông sớm chiều gặt hái trồng rau
Thương nắm đất bệt thành tổ ấm
Ðất Tiên Rồng con cháu Lạc Long
Dựng giang hà hiển hách núi sông
Những sớm hôm mùa lúa mới
Tôi ra đồng mẹ tắm nước ao
Lũ trẻ con bi bô cười khúc khích
Chúng ném bùn đùa giỡn với đàn trâu
Màu mạ xanh đượm tình tôi ấm áp
Tuổi thơ hồn trong ngát xanh tươi
Rời thôn nhỏ tôi ra đi dạo đó
Nhỡ khúc quanh bản ngã xưa tìm
Tôi kể em nghe
Chuyện xưa tích cũ
Ðất nước tôi
Ngàn năm văn hiến
Giãi Ngân hà lấp lánh sao đêm
Dân tộc tôi rất đỗi hiền lương
Trông sớm chiều gặt hái trồng rau
Thương nắm đất bệt thành tổ ấm
Ðất Tiên Rồng con cháu Lạc Long
Dựng giang hà hiển hách núi sông
Những sớm hôm mùa lúa mới
Tôi ra đồng mẹ tắm nước ao
Lũ trẻ con bi bô cười khúc khích
Chúng ném bùn đùa giỡn với đàn trâu
Màu mạ xanh đượm tình tôi ấm áp
Tuổi thơ hồn trong ngát xanh tươi
Rời thôn nhỏ tôi ra đi dạo đó
Nhỡ khúc quanh bản ngã xưa tìm
***
Tổ quốc em giăng phủ màn sương
Em hỏi tôi nơi nào đẹp nhỉ
Tôi trả lời: Ừ, hử?bâng quơ
Lâu đài cổ kinh thành tráng lệ
Ðền đài xưa kỳ tích của sông Thames
Em ngạo nghễ cười trong thắng trận
Mặt trời hoài Mọc ở phương Tây
Nay đương đại những điều mới lạ
Thái Tử bỏ cả ngôi vương
Theo tiếng gọi thành thân cùng góa phụ
Mặc kệ đời, sống, ở trái tim
Ngẫu nhiên câu chuyện thế gian
Thị phi tiếng bấc cũng đành chào, quên
Qua rồi một kiếp hồng nhan
***
Xưa nước tôi có mối tình Trọng Thủy
Triệu Ðà , người gài kế lập hôn
Mỵ Châu buồn phản bội Quân vương
Khiến phụ hoàng trảm thủ con yêu
Kể sao hết muôn điều nghịch lý
Em xoa đầu bóp trán phân bua
Nét suy nghĩ trầm nhiên Anh quốc
Mái tóc vàng thổi táp mặt biển đông
Tôi ngẩn người khám phá Luân Ðôn
Ðiều mới lạ thơm mùi cỏ mặn
Ngây ngất vàng ngập đồng lúa quê hương
Ðôi mắt em xanh màu nước biếc
Ðại dương lòng biển cả mênh mông
***
Một buổi tối rảo quanh Con Ðường Ðỏ
Em rao hàng bán cả xác thân
Tôi đong đếm từng cân bản quốc
Giá cả vừa một kẻ qua đêm
Có ai ngỡ những điều không xảy đến
Lỡ hồn nhiên đếm bước qua hiên
***
Ngang Danube tôi nói lời từ biệt
Giòng sông buồn trầm mặc mối tình say
Câu chuyện kể thần tiên hơn trí tưởng
Ðiệu valse cuồng xoáy nhịp một vòng quay
Em âu yếm nhìn tôi đắm đuối
***
Tục truyền uống nước Sông Xanh
Ngàn sau nhớ lại vẫn còn thương nhau
***
Em hỏi tôi thế kỷ qua
Trận chiến rồi ai thắng ai thua?
Chẳng còn ai để thịt xương chồng chất
Ðể mọi người tang trắng như nhau
Còn tôi nối lại câu hò với em
Hò vang ca khúc ấm êm
Nâng ly sóng bọt chập chùng thân thương
Nước Ðức của em có nhiều điều để nói
Tường thành bứt phá ngăn đôi
Ðã xa lạ ngỡ ngàng giòng sống mới
Triệu triệu người lừng lững bước qua
Cùng hân hoan đón chào Nữ Tướng
Thế giới xoay vần nhiều điệu vũ
Hãy cùng tôi nhảy nốt bản Bamboo
***
Tôi đưa em xuống con thuyền vừa nổ máy
Thành phố bừng sóng rẽ hai bên
Có một lần tìm trong lãng mạn
Chuông giáo đường thánh thót lời ngân
Em cầm lòng nói chuyện mai sau
Hoa mặt trời nở trong lồng ngực
Tôi phập phồng bấu nhẹ vai em
Venice đêm về quyến rũ
Ủ tấm lòng gác mái buông trôi
Khi em đến vệ nữ thần bừng tỉnh
La Mã Thành hơi hướm bốc qua
Khói lửa tàn còn tràn ngập binh đao
Ðâu đó là dao với kiếm
Sư tử gầm nô lệ thoát thân
Bao người chết bao người gục ngã
Trả em về giấc ngủ miên man
***
Thập tự giá vẫn nguyên trên tòa thánh
Lời Chúa còn vang vọng đâu đây
Tay thập giá tôi hiện thân thánh thiện
Tội người đời xét xử qua loa
Ai thông giải một đời tôi uẩn khúc
Nhân sinh lòng đếm được bấy nhiêu
Em có hiểu thịt xương tôi rữa mục
Tội tín đồ dâng trọn trái tim si
Một bữa nọ thánh nữ buồn khẽ gọi
Ðiểm an bình tự tại chính tâm
Thiên đường- địa ngục- ma vương
Tôi tuy có chỗ chẳng tìm được ai
Cửa trời chấp chứa tôi chăng?
Ẩn thân một chỗ tha nhân dung tình
Có ai hiểu lòng tôi mãi mãi
Em cũng buồn như trái rớt sân sau
Yên lòng dõi mắt nhìn lâu
Cho em xanh thẫm một màu ngát xanh
Bạt ngàn đồi núi xa, vươn
Tôi, em quê cũ đắm chìm biển hương
Em buồn trong nỗi tha phương
Rừng cây thẳng lối khẳng lòng chân quê
***
Tôi chất phác nghe lời em dẫn giải
Nông dân hiền ngủ gật với đơn sơ
Thân cây cỏ ngã nghiêng từng lớp lớp
Những ngôi nhà chót vót
Những ngọn đồi vời vợi
Những cánh đồng
mênh mông vô tận
Gió thu mát rượi
Cảnh vật yên bình
Em buông mái tóc ánh nhìn thênh thang
Hương thơm gió thổi nhẹ nhàng
Như viên kẹo sữa thoảng gần em hôn
Em hỏi nơi nào tôi ở lại
Nếu còn chọn lựa cho tôi
Không riêng đất nước đắm lòng của em
Tôi về thửa đất xưa kia
Kết giao kỷ niệm tái tê xa vời
Tôi về chân đất vai xuôi
Như tên ăn trộm buông trôi nỗi niềm
Tôi về trói buộc thân tâm
Chuyện xưa đã kể
Chuyện tình qua đi
Em còn một góc riêng ghi
Thổi xiên mái tóc phủ nhòa Alpes
Nhìn em thân thể bơ thờ
Ðêm qua ngụp lặn trong giờ tuyết tan
***
Chào em tôi đến sông Seine
Mưa Hoa đang nở giữa buồn man man
Sân ga thiếu vắng thân quen
Ngọn đèn soi hắt hiu đêm
Paris, người khách vừa lên chuyến tầu
***
Lòng rộn rã
Bước chân vui
Champs Élysée đêm diễm tuyệt
Tôi sánh bước cùng em
Em hỏi tôi con đường này đẹp nhỉ
Tôi cười trong ánh mắt em thương
Những con phố tôi đi qua
Ðã đến nhiều lần
Dấu chân còn in đậm
Trên nền gạch vừa được tô phết
Nhưng đêm nay đẹp thật em ơi!
Tôi cầm tay em xiết mạnh
Kết giao lời nguyện ước
Ðêm sâu bước tới Khải Hoàn
Cổng ghi kỷ niệm dấu vàng mai sau
Buổi sáng hỏi
chim buồn không cất tiếng
Tim vỡ lòng thấy lạ vu vơ
Nhớ em nằm mộng thấy thương
Chỗ trên chăn gối chỗ cười ngây ngô
Về trong giấc ngủ em mơ
Sáng hồng tô điểm ngây thơ tuổi hồng
***
Gió thu phong thổi về quá vãng
Tận tuyền đài một chiếc lá bay
Dạ khúc buồn nương náu trong giây
Tiếng đàn tỳ trống vắng đâu đây
Tôi bước vào một hành trình mới
Vòng quay đầy dấu vết xưa
Như hoang phế tìm nhau tĩnh mịch
Vắng rồi đâu tiếng đêm mưa
Dạo khúc đàn
Chức Nữ Ngưu Lang
Chân trời kia vầng trăng lấp lóa
Như muốn khoe mình
như muốn không
Em vươn mình trong trận chiến phương Tây
Ðất nước em từng có thời hiển hách
Dấu địa đồ tỏa rộng biên cương
Em đi qua bao người gục ngã
Người người hàng phục dưới chân em
Trong tư thế em thành pháo thủ
Nã vào đầu vỡ óc nát xương
Chinh chiến tung hô người thắng trận
Danh tướng gì một mất hai thua
Ðịnh luật sống còn trong nháy mắt
Water Loo xóa nhòa thành tích xưa
Napoleon thành kẻ bại thua
Lịch sử bỗng nên huyền thoại
Binh mã ầm một chốt tan xương
***
Em bẽn lẽn nhìn tôi ngây ngất
Ðại lộ thừa sức sống qua đêm
Tôi thả bộ hồn nhiên tơ tưởng
Góc tôi ngồi là chỗ tựa riêng em
Em hãy nhớ điều tôi căn dặn
Tình yêu về là hạnh phúc trăm năm.
Anh quốc, thu 06.
đỗ vẫn trọn
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen