25.02.12

ĐỂ GHI NHỚ THÁNG TƯ


ĐỂ GHI NHỚ THÁNG TƯ

(Lời kết cho Vì Hai Chữ Tự Do)

Tháng Tư, năm 1975.
Đêm hai mươi chín, đen như ngày sẽ mất !
Nghe loa vang tiếng giặc gọi chiêu hàng…
Ghì tay súng, lửa thù tim sôi hận.
Mắt hờn căm, cùng loạt đạn đáp lời :
"… , (lũ chúng mày) đồ cộng sản!"
Những người lính chợt vùng lên bất chấp.
Trong vòng vây, sinh tử đã có phần.
Ngày ba mươi, nghiêm chào nhau lần cuối.
Tình chiến hữu!... lặng người, xót xa đau.
Colt 45 từng mảnh, nát tan hồn,
Trôi chìm theo giòng nước đục quê hương,
Vào lòng sông, không vương vào tay giặc.
Đây mảnh đồng, một thời trên áo trận
Danh dự đây! bạc phận, đất chôn vùi.
Lịm theo hồn, thân này như đã chết.
Cố che dấu nhục hèn, từng… "BẤT KHUẤT"
Bước thẫn thờ với súng giặc kề lưng.
Làm quan chi?... sao sống để làm tù ?!
Trách mình hèn, chưa chết như chiến hữu.
Nợ nước nhà, ơn sinh thành dưỡng dục,
Sống trong đêm, nuốt nhục ước thấy ngày.
Ngày sống thừa, truyền đời sau ghi khắc:
Mẹ Việt Nam, lũ quỉ đỏ đoạ đày.
Còn hơi thở, còn hận loài cộng phỉ.
Cùng chung nhau gìn giữ Quốc Quân Kỳ.
Ngày Quốc Hận, ngày ba mươi tháng Tư.
Ngày ba mươi, ngày đen như vận Nước!

Thế đấy, sắp đến Ngày 30 Tháng Tư!

Thấm thoát đã ba mươi lăm năm nuốt nhục sống làm người lưu vong!

Đêm qua đêm, ước mong đêm đen trên quê hương sẽ qua đi, cho đồng bào tôi được thấy ánh ban mai. Ngày lại trở về trên Đất Nước Việt Nam, khắp nơi nơi rạng ánh cờ vàng Tự Do.

Dĩ vãng, tự nó phai mờ theo thời gian. Hơn ba mươi năm nay, bè lũ đảng cộng sản cứ lải nhải kêu gào người tỵ nạn cộng sản hãy quên đi quá khứ. Quá khứ tội ác của đảng cộng sản tự nó đã ghi vào lịch sử bằng máu và nước mắt. Hơn nửa, tội ác của đảng cộng sản không là quá khứ! Nó không phải chỉ có trong quá khứ; mà vẫn tiếp diễn đến thời điểm hiện tại.

Con rắn độc dù có lột da bao nhiêu lần đi nửa, nó vẫn là con rắn độc!

Tội ác của đảng cộng sản không thể nào quên hay tha thứ!

Tội ác của đảng cộng sản, Lịch sử Việt Nam đã khắc ghi trong những trang sử đen tối nhất của Việt Nam.

Tôi vẫn tin rằng, chúng ta có thông hiểu lịch sử, mới có thể hướng định tương lai. Nhà Triết Học George Santayana đã nhắc nhở: "those who cannot remember the past are condemned to repeat it", kẻ kẻ lảng quên quá khứ chắc hẳn sẽ tái phạm.

Mỗi người Việt phải sống với quyền làm người đã bị đảng cộng sản cướp đoạt, là một nhân chứng của hàng triệu tang thương trong lịch sử, những trang sử Việt ghi khắc chứng tích bán nước và tội ác của loài cộng phỉ.

Ngày còn lưu lạc trên đất tạm dung, giòng nhạc "Xin Đời Một Nụ Cười" gợi nhắc lắm thương đau:
"Tự do ôi tự do - tôi trả bằng nước mắt
Tự do hỡi tự do - anh trao bằng máu xương
Tự do ơi tự do - em đổi bằng thân xác
Vì hai chữ tự do - ta mang đời lưu vong"
"Vì hai chữ Tự Do" là tựa chung và tên cho bài chính trong tập tuyện đã mượn từ lời nhạc bên trên của nhạc sĩ Nam Lộc.

Không chuyên viết văn thơ, tôi chỉ có ý lưu lại tâm tình cho thế hệ kế tiếp được biết chút chuyện về những tháng ngày lầm than đen tối, khi Đất Nước trong gông cùm cộng sản, khi nước mắt hay cái chết là sự chấp nhận để hầu có cơ hội vượt thoát chế độ phi nhân của đảng cộng sản. Tập truyện ghi lại những tháng ngày rời rạc qua Chuyến Đi Cuối Năm, Một Lần Đi, Nghìn Trùng Cách Biệt, Vượt Thoát, Vì Hai Chữ Tự Do, Một Lần Vĩnh Biệt, Để Nhớ Để Quên…

Khởi đầu với Chuyến Đi Cuối Năm từ dạo cuối năm 2008. Mỗi tuần một vài lần, một vài trang, tôi "gõ" cho ấm Diễn Đàn khi trống vắng. Đến cuối tháng Sáu năm 2009, tôi mới "bơi" đến bài Vì Hai Chữ Tự Do và tháng Tư 2010 mới vết thêm được đoạn ngắn Một lần Vĩnh Việt!

Vâng,

"Một lần đi là một lần vĩnh biệt"

Nhạc phẩm "Một Lần Đi" của Nguyệt Ánh đã lưu lại lắm cảm xúc cho người nghe. Tôi cũng xin được mượn thêm lời nhạc của chị làm tựa đề cho bài Một Lần Đi, Nghìn Trùng Cách Biệt.

Chân thành cám ơn quý Niên Trưởng và Huynh Trưởng trong Diễn Đàn BẤT KHUẤT đã ủng hộ tinh thần, giúp tôi có năng lực để viết và viết tiếp tục. Triệu người bất hạnh đã không sống sót để viết kể lại cái giá Tự Do quá khắc nghiệt mà mình đã phải trả, khi vượt trốn loài cộng sản bất nhân.

Ba mươi lăm năm trôi qua. Tháng Tư lại trở về, lại thêm một lần Cộng Đồng người Việt Nam tỵ nạn cộng sản cùng mặc niệm Ngày Quốc Hận. Bên nhau, những người lưu vong hướng về quê hương Việt Nam, cùng lắng nghe xót đau mất mát. Ngước nhìn Quốc Kỳ vẫn oai hùng đứng thẳng, Quân Kỳ vẫn uy dũng tung bay trên cánh tay, tôi nghe niềm tin vẫn ấm trong tim. Vâng, tôi vẫn còn niềm tin!
Tôi vẫn tin!
Tôi tin chắc rằng:
Có một ngày,
Đêm đen sẽ bừng sáng.
Người gọi người:
Hãy tỉnh cơn mê!
Hãy phá gông cùm!
Hãy xé cờ đỏ!
Bỏ đảng cộng sản!
Giải cứu dân oan!
Hết cộng phỉ, đêm tàn ngày rạng!
Ánh cờ vàng rực sáng nước Việt Nam.
Vì Hai Chữ Tự Do là lòng thành tưởng niệm kính dâng lên hương linh của triệu người đã chết khi vượt rừng vượt biển để tìm Tự Do; đồng tưởng nhớ đến Ba, Mẹ, anh Hai, em Sáu của nhà tôi đã mất tích trong Chuyến Đi Cuối Năm, năm 1979.

BK Bùi Đức Tính 323

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen