10.03.12

Den voi nhau



"Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy "
Những câu thơ này thật buồn nhưng thật đúng tâm trạng của mình lúc này. Một thoáng rùng mình vì sợ cái cảm giác trống vắng đó. Nhưng tất cả đều hiện hữu, đều không thể làng tránh. Anh và em không thể đến được với nhau vì anh có những lý do riêng của anh. Em đành chấp nhận. Bài thơ cứ nối dài nối dài những cảm xúc mà có người con gái đang né tránh, đang e ngại.
"Chẳng bao giờ anh về với em đâu 

Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi  
 
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh "
Mặc dù đã đưa ra hết những lý do để chứng minh rằng sự chia tay là do một nguyên nhân nào đó bất khả kháng, thế nhưng người con gái lại tự cho đó là do mình. Câu thơ nghe mà nao lòng. Có ai yêu mà không từng một lần cam chịu , hi xinh vì tình yêu của mình nhưng cam chịu vì " thân em bé nhỏ" thì quả thật tội. Và dù sau này, anh có thế nào đi nữa, em cũng không thể quên đi hình dáng anh, những nụ hôn em trao cho anh khi nào. Cho dù sau này, em có người thương mới. Có lẽ em cũng không thể quên đi những ngày hạnh phúc bên anh. Cảm ơn tác giả đã có bài thơ tuyệt hay.


Nhieu khi nguoi ta khong hieu hay co tinh to ra khong hieu

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen